Bài đăng trên tạp chí Sông Hương. Mất mát, tận cùng của mất mát. Cô đơn, tận cùng của cô đơn. Thực tại “vặn xoắn con người đến mức cảm giác không còn hình hài”. Một người khao khát quê hương nhưng phải từ bỏ vì “muốn tồn tại và giữ “bộ mặt thật” mẹ sinh ra trong đời”. Một thân phận …
Đọc Tiếp about KHI VĂN CHƯƠNG “BẢO TRÌ Ý THỨC LÀM NGƯỜI”: ĐỌC “LINH SƠN” CỦA CAO HÀNH KIỆN