(Tiếng Việt bên dưới)
Je décolle toutes les étiquettes
J’efface mon visage
Je n’ai pas de nationalité
Comme un arbre
mais je vole
À cet instant je nage sur la rivière des mots
Je suis exilée au pays des lettres
La poésie est un voilier
Le roman est un bateau
Mais le quel est le phare
Et où est la terre ferme?
Tôi cởi bỏ nhãn mác
tôi xóa đi khuôn mặt
tôi không có quốc tịch
như một cái cây
nhưng tôi bay
trong khoảnh khắc bơi trên dòng sông chữ
tôi tha hương trong vương quốc của ngôn từ
bài thơ là một cánh buồm
tiểu thuyết là một con tầu
vậy điều gì là ngọn hải đăng
và đất liền thì ở đâu?
@Sơn Ca